“RÈN LUYỆN TẬP TRUNG” CÓ GÌ VUI
“Nghiêm khắc, đầy thử thách và vất vả – có lẽ là những liên tưởng đầu tiên của một cô sinh viên như tôi khi nghĩ đến kì học quân sự – một môi trường luôn đề cao tính kỷ luật và nguyên tắc, một môi trường tập thể mà không có 1 cá nhân nào được ưu tiên hay sự đặc cách gì” bạn Trần Ngọc Hà Anh chia sẻ
HỌC LÀM CHIẾN SĨ.
Ngày đầu tiên trong trung tâm giáo dục quốc phòng. Cuộc sống của chúng tôi đi vào nề nếp và khuôn khổ. Điều đó thực sự là rất khó khăn đối với những sinh viên chưa từng rời vòng tay gia đình như chúng tôi. Nào là dậy sớm tập thể dục, ăn cơm, đi học, đi ngủ sinh hoạt đúng giờ giấc. Đêm đầu tiên trong đây có lẽ là đêm dài nhất. Những tiếng thở dài, những cái trở mình, rồi xa nhà, lạ giường nhiều bạn khóc vì nhớ nhà, nhớ bố mẹ.
Nhưng sự băn khoăn, lạ lẫm dường như mờ nhạt dần trong những ngày tiếp theo. Chúng tôi được mặc những quân phục màu xanh lá. Cả trung tâm giáo dục quốc phòng như khoác lên mình một màu xanh chiến sĩ, màu xanh bình dị mà không có bất cứ sự phân biệt nào.
Tại đây chúng tôi được học cách gấp nội vụ vuông vắn đúng quy định, được giáo dục về truyền thống xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội Nhân dân Việt Nam anh hùng, truyền thống đấu tranh cách mạng của lực lượng vũ trang nhân dân, được bồi dưỡng chính trị tư tưởng đạo đức lối sống.
Được trang bị những kiến thức cơ bản về quân sự như: 10 lời thề danh dự, 12 điều kỉ luật, học nội quy, 11 chế độ trong ngày, 3 chế độ trong tuần, 2 bài thể dục 24 động tác, tìm hiểu các loại súng vũ khí chiến đấu và các chiến thuật quân sự cơ bản trên thao trường,…Những giờhọc thực sự khó khăn và vất vả nhưng ai cũng thấy vui vì được trải nghiệm cảm giác của người chiến sĩ thực thụ. Bên cạnh đó chúng tôi còn được học các bài học làm người, xây dựng tình cảm bạn bè với mọi người, sự đoàn kết trong tập thể. Và ở đây chúng tôi thường gọi nhau bằng cái tên rất thân thương “đồng chí” và “đồng chí thầy”.
Dưới sự chỉ huy nghiêm khắc của thầy đại đội trưởng, chúng tôi quen dần với cuộc sống quân đội. Chúng tôi quen dần với tiếng kèn báo động, tiếng còi tập trung, những khẩu lệnh và cả những hình phạt,…
SỰ TRƯỞNG THÀNH.
Ngoài ngôi nhà Greenwich thân yêu với sự đùm bọc quan tâm của nhà trường, sinh viên chúng tôi còn được sống chung với nhau trong ngôi nhà thứ 2 mang tên trung tâm giáo dục quốc phòng. Mặc dù chỉ có 7 ngày bên nhau cùng những câu chuyện, những bài thơ, những tiếng hát,… 7 ngày chúng tôi học cách sống tự lập.7 ngày trôi qua không dài nhưng cũng đủ để chứa đựng biết bao kỉ niệm vui buồn.
Qua 7 ngày trong kì học, được rèn luyện trong môi trường quân đội, chúng tôi đã thực sự trưởng thành hơn và trang bị được nhiều kĩ năng sống. Từ cảm giác bị gò bó ép buộc vào khuôn khổ, chúng tôi đã dần hình thành đượcc ý thức tự giác trong sinh hoạt và học tập. Trong cái nắng cái gió thao trường, trong những tiếng còi báo động, trong tất cả nhưng khó khăn,… những sinh viên chúng tôi đã cứng cáp hơn qua từng thử thách.